Sau khi Tốt Nghiệp Đại Học, mình nhanh chóng tìm được công việc yêu thích trong lĩnh vực giải trí & truyền thông. Trong những năm đó, mình đã chăm chỉ làm việc, có cơ hội được quen biết nhiều đồng nghiệp giỏi giang, những anh chị đối tác giàu kinh nghiệm và dùng cả nhiệt huyết tuổi trẻ dấn thân vào công việc. Cuộc sống của mình khi ấy khá vui tươi và nhiều màu sắc. Thời điểm đó, vốn liếng ngoại ngữ của mình tương đối ổn, có thể nghe hiểu nhưng phản xạ chưa tốt lắm nên khi nhìn các anh chị đồng nghiệp trên có thể giao tiếp trơn tru với sếp lớn người nước ngoài, mình ngưỡng mộ và đặt mục tiêu phải trở nên như thế.

Rồi đến một lần, mình mắc phải sai lầm nghiêm trọng trong công việc. Đêm về mất ngủ, đến sáng hôm sau sếp lớn hỏi chuyện, thì tâm lý bị áp chế nên cứng đờ miệng không biết giải thích thế nào cho đầy đủ. Sếp (nước ngoài) là người tốt và tâm lý đã hỗ trợ mình xử lý sự cố lúc ấy. Sau lần đó mình càng quyết tâm “tìm đường cứu thân” nâng cao khả năng ngoại ngữ của mình hơn.

Qua tìm hiểu mình chọn học 4 tuần tiếng Anh giao tiếp chuyên sâu (Power Speaking) và 4 tuần tiếng Anh thương mại (Advanced Business English) tại một học viện Anh ngữ ở Cebu, Philippines. Vốn là người nhanh chóng thích nghi và hướng ngoại, mình nhanh chóng quen với môi trường và cường độ học cả ngày ở đây (mỗi ngày học 8 tiết, trong đó có từ 4 đến 6 tiết học 1 kèm 1 – tức là 1 giáo viên kèm 1 học viên, 2-3 tiết học nhóm). Khi đó, mình say sưa rèn luyện, ngày nào cũng speaking với giáo viên tới khô nước miếng luôn (vì đã đóng học phí đi học rồi thì phải học cho đáng đồng tiền bát gạo chứ). Ngoài yếu tố học tập, thế giới quan và góc nhìn của mình rộng mở hơn khi tiếp xúc với học viên đến từ các nước Hàn, Nhật, Đài Loan, Thái Lan, Tây Ban Nha, Nga,…và nhận ra rằng: năng lực & trí lực của người Việt Nam không hề thua kém các nước bạn nhưng đôi khi hạn chế ngoại ngữ mà thiếu đi cơ hội thăng tiến và hội nhập Quốc tế). Khi trở về nước, mình tiếp tục công việc ở công ty truyền thông hiện tại (lúc đó xin sếp off 2 tháng đi học, sếp và công ty khi ấy hết sức hỗ trợ) và vài tháng sau (sau ngày trở về) mình nhận được thông báo thay đổi cấp bậc (get higher position).

 

Nhìn chung, 2 tháng học tập và trải nghiệm tại Philippines là khoảng thời gian tràn ngập màu sắc vui tươi, khám phá, hưởng thụ và phát triển bản thân. Cơ duyên ấy khiến mình yêu Cebu nhiều hơn và đôi lúc khắc khoải nghĩ về nó. Do đó, mình “chân trong chân ngoài” vừa làm việc Marketing & Event và cũng dấn thân qua lĩnh vực Giáo Dục đôi chút. Cái “đôi chút” ấy dần dần lớn hơn, cho đến ngày hôm nay mình đã chính thức đặt chân đến vùng đất Cebu (nơi mình từng học tập) và đảm nhận vị trí Vietnamese Manager của học viên Anh ngữ ILC (International Learning Centre). (Công việc giới thiệu hình thức du học tiếng Anh ngắn hạn tại Philippines cho người Việt mang đến cho mình trải nghiệm thú vị không kém gì so với lĩnh vực truyền thông:
– Giúp các bạn nâng cao trình độ tiếng Anh
– Trải nghiệm văn hoá & du lịch và màu sắc địa phương
– Mở rộng tầm nhìn, cơ hội thăng tiến và hội nhập

Ở khía cạnh khác, việc sinh sống và làm việc tại nước ngoài, hoàn toàn sử dụng tiếng Anh và ít dịp nói tiếng mẹ đẻ là một chương rất mới trong năm 2020 của mình. Đôi dòng tâm sự trên mới là bước khởi đầu thôi nhé, cơ hội và thử thách vẫn đang chờ ở phía trước. Cô gái nhỏ sẽ bước đi từng bước vững chãi và kể lại hành trình của mình ở những post sau nha! Biết đâu sẽ có nhiều chương tuyệt vời để kể lại cho con cháu sau này thì sao.